Nguyễn Hùng Vĩ
Từng coi.
Xưa nay vùng trũng A-xê-an, rứa mà cũng bóng ban nổi sóng
Đây đó loanh quanh Ây-ép-ép, chộ ra răng sân cỏ đoạt vàng.
Cũng vòng loại như ai, thương mấy đội choai choai bật bãi
Vô đấu trường chung kết, gớm tám cha cưng cứng tranh hùng.
Đấu bảng đã gần xong
Phân nhất nhì khá rõ.
Nay ta bảo quân bây
Nghe mấy lời cho tỏ.
Màu cờ sắc áo, dán lên tim năm cánh sao vàng
Nước bước đường đi, ghi trong rọt bốn điều ta có.
Cái được thứ nhất là:
Quân ta đá cực lằng nhằng, mười một chú thì chín thằng nhoay nhoáy
Đối phương tưởng ta dặt dẹo, sáu bảy bài thì năm miếng liêu xiêu
Ta quay ta quắt ta quặt ta quẹo, xỏ chỉ sửa lưng
Hấn đẩy hấn xô hấn en hấn bổ, trật cẳng vặn sườn
Văn Toàn, Văn Quyết, Thành Lương…cứ tưởng loèo khoèo mà quái dị
Công Phượng, Công Vinh, Minh Tuấn…coi ra ẻo lả ấy khun ranh
Đội bạn loạn mắt xà bì, cáu lên phạm lỗi
Quân tê rối chân cẳng ngỗng, dính mấy thẻ vàng
Ấy là phép tung hỏa mù kĩ thuật vậy.
Cái được thứ hai là:
Quân ta chính là quân tâm phúc, Huấn luyện viên hiểu rõ từng người
Tuyển mình cứ như đại gia đình, túc cầu thủ thương nhau một ổ
Đủ thứ tình họp lại
Nên sức mạnh âm thầm.
Vừa thầy trò, vừa cha con, vừa huynh đệ: Chộ giống như đại hiệp đại ca
Cả vùng miền, cả nam bắc, cả đông tây: Răng lại lắm đồng hương đồng khói.
Rứa mới lạ ai kêu mặc kệ, hòa nước sông chén rượu ngọt ngào
Cũng thường thôi bạn nói chấp chi, tử vì đạo quên thân quyết liệt.
Đằng ngoài nói thật là nhiệt huyết
Bên trong kêu: Đúng chất Hồng Lam.
Mười một chiến binh trên sân máu lửa
Chục tư dự bị trên ghế sẵn sàng…
Ấy là phép thu nhân tâm giành công quả vậy.
Cái được thứ ba là:
Đã là chơi nhau, chỗ mô thì người ta cũng cậy khỏe
Xưa nay thi đấu, nơi nào thì cầu thủ cũng giấu khôn
Quân ta mang tiếng mỏng cơm
Đối thủ nghĩ mình to xác
Nên lấy thịt đè người làm sách lược
Dùng đánh đầu câu vổng ấy phương châm
Họ mô biết là:
Chiến trường Vi lích là cái chảo cua
Sân bóng Việt Nam là chợ mánh khóe
Quân ta mặc dù là bé, nhưng mà dai thì như chão như thừng
Thời tiết cứ việc như nung, ấy vậy chạy như điên như đảo
Hai hiệp nỏ là cái chi chi
Bốn hiệp chừng như đô mới đủ
Chết cha chưa, bây thở bây lăn
Bỏ xừ hử, choa cười choa hét
Lây dai thắng cứng, dùng dẻo thắng cường.
Khi quân bây hiểu ra thì bàn thua đã lĩnh
Lúc bọn choa mừng rú thì đối thủ ỉu xìu.
Đó là kế sách giả chết bắt quạ vậy.
Cái được thứ bốn là:
Huấn luyện viên mần nỏ giống ai
Tính thẳng cứng ương ương ngạnh ngạnh.
Dư luận khen ai ông để nằm lòng
Phây phọt chê ai ông ôm vào rọt
Bụng cứ rún, nỏ đem cày ra ngoài đường để đẽo
Dạ thật lòng, luôn giữ tiếng như giữ của trong rương.
Đàn anh nhủ dùng Văn Toàn, bỏ Trọng Hoàng, ông lại đem Trọng Hoàng ra đá
Trên mạng dèm Công Vinh, khen Công Phượng, ông lại cho Công Phượng đợi thời
Thật nỏ ra răng, mần ăn chi rứa.
Chiến đấu rứa mà hai trận qua vòng bảng, có 6 điểm đàng hoàng
Phỏng vấn răng mà không chém cho oai, chỉ hai từ “may mắn”
Chỉ đạo thì mô tê răng rứa, bình luận viên phiên dịch méo cả mồm
Kêu la thì chu chu choa choa, quân chúng nớ đạp giày toạc cả cẳng.
Ôi cha ôi là cha ôi!!!
Ngoại ngữ chi đó hè
Ông Thắng ơi là Ông Thắng!
Nhưng đó mới là tướng có giỏi binh mới hùng, ra trận tiền xứng danh quân tử.
Dưng mà nói thật:
Quân ta cũng còn hai điểm yếu hều
Nhưng bí mật quốc gia nên bài ni nỏ nói.
Hẹn ngày thắng lợi
Kẹo cu đơ, mắm rươi, cháo lươn, bưởi Phúc trạch, cam Xã Đoài… đất trời ni bằng con kiến mà thôi.
Ke ke!
Quê ta 25 tháng 11 năm 2016.