BỐ VỚI CON
(Tặng thầy Nguyễn Bá Thành)
Sống với làng mình có mỗi 5 năm
Liền đằng đẵng 40 năm ở phố
Ấy thế mà màu quê nhuộm bố
Nâu toàn tòng từ trong ruột ngoài da.
Ngày bố như khách trọ ở trong nhà
Đêm tắt điện bố về làng nhấp mắt
Tối ngửa cổ xem ti vi thời tiết
Biết mỗi điều mưa nắng ở trong quê.
Mấy thứ con vứt đi, bố lại giật về
Ngắm lẩm bẩm: “Ở nhà” chưa có!
Có những bữa đang bon chen giữa phố
Nghe giọng quê bố ngoái lại mỉm cười
Quanh năm dặn con ra ngõ gặp người
Thì thưa gửi cho có trên có dưới
Gặp ngoài phố ai tìm ai thăm hỏi
Dẫn người ta đến tận cửa mới về
Bố sống như người nửa thực nửa mê
Làng níu bố như tơ giăng lưới bện
Bực phố quá hát câu thương câu giận
Sợ nặng nề mang tiếng cả quê xa…
Nguyễn Hùng Vĩ
Hà Nội, ngày 14/6/2013
(Ngày hội thảo thơ bác Bá Thành).