XA NHAU (Tặng H. và H. và H.)
Nguyễn Hùng Vĩ
Xa nhau một thời đạn bom
Ừ chiến tranh ta quá nhiều trải nghiệm
Nay xa nhau giữa cái thời nối mạng
Nỗi nhớ sao da diết đến thế này.
Xa nhau một thời trẻ trai
Hai đứa ở hai vùng miền sơ tán
Bức thư tuổi học trò tem không có dán
Đành nằm im sau họa báo bọc bìa
Nay xa nhau khi tuổi đã về già
Hai chúng mình mái đầu le lói bạc
Chỉ nỗi nhớ là không thể khác
Một giây dài như một cuộc bể dâu.
Thì có gì chúng ta phải xa nhau?
Chim kia hót như không trong trẻo nữa
Sông chết bầm đen, làng ra phố chợ
Hai chúng mình ngơ ngác nhớ nhau thôi.
Hai chúng mình thành hai phía lẻ loi
Níu giữ chút xưa giữa ngập tràn chợ búa
Mong manh nhớ, mong manh níu giữ
Nên một phút xa nhau cũng sợ đứt tơ trời.
Hà Nội 6-12-2017