Xin cha nhặt lại giùm tấm hình hài con trẻ
Ơn sinh thành đành dứt biết làm sao
Dẫu phản phúc dối lừa giếng này không thể gột
Nàng chết quá hồn nhiên giờ con sống thế nào?
Cha là đấng trượng phu cha truy cầu nghiệp cả
Sá chi chút tình con, sá chi chữ tín thừa
Nhận lấy đi cha: thành ốc, lâu đài, móng rùa, cung nỏ…
Chỉ vắng con thôi mà đâu thiếu kẻ làm vua
Nếu còn được thác sinh trên cõi đời lần nữa
Con sẽ cầu xin cha lánh kiếp vương hầu
Nơi đồng nội hoang sơ hay âm thầm rừng suối
Miễn đừng them một lần oan nghiệp kiếp Mỵ Châu…
1/1996